Nguyên Huy/Người Việt
Chỉ trong hai ngày cuối tuần lễ đầu tháng 7 năm nay đã có đến ba buổi họp mặt của các cựu tù nhân cải tạo thuộc nhiều trại tập trung cải tạo của CSVN sau 30 tháng 4 năm 1975.
Thứ nhất là các cựu tù thuộc các trại Vĩnh Quang vào sáng hôm Thứ Bảy 3 tháng 7 lần đầu tiên tổ chức được cuộc họp mặt tại nhà hàng Diamond trên đường Lampson thuộc thành phố Stanton sau 2 năm ròng rã anh em chỉ liên lạc với nhau trên điện thư (E-mail), theo lời anh Lưu Anh Dũng trong ban tổ chức cho biết như vậy.
Ban tổ chức họp mặt cựu tù Vĩnh Quang. Từ trái qua là cựu tù Nguyễn Tường Thược, cựu tù Lưu Anh Dũng,
cựu tù Bác Sĩ Phạm Ðức Vượng, cựu tù Nguyễn Thanh Giàu, cựu tù Nguyễn Ngọc Tuấn.
cựu tù Bác Sĩ Phạm Ðức Vượng, cựu tù Nguyễn Thanh Giàu, cựu tù Nguyễn Ngọc Tuấn.
Thứ hai là cựu tù các trại Tân Lập Vĩnh Phú (gồm các phân trại K1, K2, K3, K4, K5), Hàm Tân Z30 D cũng có cuộc họp mặt tại nhà hàng Emerald bay vào sáng hôm Chủ Nhật 4 tháng 7.
Và thứ ba là anh em cựu tù Ái Tử Bình Ðiền, một trong những trại tù lớn của Cộng Sản thiết lập ở miền Trung giam giữ cựu Quân Cán Chính VNCH cũng diễn ra vào sáng Chủ Nhật 4 tháng 7 tại nhà hàng Seafood Kingdom trên đường Katella, thành phố Anaheim.
Ngoài ra, anh em cựu tù K4/Long Khánh, một trong những trại tù cải tạo ở miền Nam cũng hẹn nhau gặp gỡ.
Với anh em cựu tù Vĩnh Quang vì đây là lần đầu tiên tổ chức được cuộc họp mặt nên ngay từ những phút đầu tiên gặp lại được nhau, hầu hết anh em đều hết sức mừng rỡ. Bởi sau nhiều lần “biên chế”, chuyển trại, lớp được thả về, lớp bị đưa đi các trại khác, anh em đã mất hẳn liên lạc. Cho tới cả chục năm sau, trước những can thiệp của chính phủ Hoa Kỳ và dư luận thế giới, Cộng Sản phải thả một số anh em về thì trong tình trạng “quản chế”, đa số anh em không có cơ hội đi tìm lại nhau. Ðến khi được chính phủ Hoa Kỳ cho tái định cư qua các chương trình H.O. thì tới miền đất mới anh em đã phải lăn lưng vào cuộc sống chống đỡ cho gia đình bù lấp lại những tháng năm ròng rã người vợ phải một mình nuôi dậy con và cả thăm nuôi mình, nên cũng không có thời giờ để tìm lại nhau. Biết bao cơ khổ, gian truân, nhục nhằn mà người tù cải tạo phải trải qua và biết bao tâm tư, nguyện vọng mà người cựu tù hướng tới, chỉ mong có dịp được phơi bày. Chỉ có với người “đồng hội đồng thuyền” mới mong vơi được tâm sự ưu uất. Nên, như anh Lưu Anh Dũng, thuộc trại Vĩnh Quang cho biết: “Anh em nhận thấy gặp nhau trên e-mail chưa đủ, cần phải nhìn lại được nhau, tay nắm trong tay để nhắc nhở nhau bổn phận của mình đối với thế hệ tiếp nối”.
Gia đình cựu tù Nguyễn An Vượng thuộc trại tù Vĩnh Quang nay đoàn tụ đủ với ba trai, một gái cùng dâu rể trong lần hội ngộ của cựu tù Vĩnh Quang.
Trong bất cứ cuộc họp mặt nào của những người cựu tù bao giờ anh em cũng không quên nhắc nhở, vinh danh những người vợ tù đã đồng cam cộng khổ với chồng hàng chục năm trời vừa nuôi con thành người, vừa nuôi chồng để chồng vượt qua được những đầy đọa của kẻ thù khi họ chiến thắng.
Trong dịp này, Bác Sĩ Phạm Ðức Vượng, một trong ba người đứng ra tổ chức họp mặt cựu tù Vĩnh Quang là Lưu Anh Dũng và Nguyễn Ngọc Tuấn, mừng mừng tủi tủi nói với mọi người tham dự rằng: “Nào có ai khi ở trong tù cải tạo mà nghĩ có được cuộc hội ngộ như thế này. Tôi đã có dịp đi được nhiều nơi, miền Ðông, miền Bắc, miền Nam Mỹ và cả ở Âu Châu, đến đâu cũng được cho biết là anh em cựu tù cải tạo đều có những cuộc họp mặt hàng năm. Mục đích thường rất giống nhau, một là để hàn huyên xem ai còn ai mất, ai chưa hòa nhập vào được cuộc sống mới để xem có giúp gì được không. Mặt khác là để cùng nhau nhắc đến công lao của những bà vợ đã tần tảo nuôi được chồng con trong một xã hội đảo ngược mọi thứ, trong một hoàn cảnh bị kỳ thị với biết bao khó khăn của người dân bị trị. Thế thì tại sao chúng ta lại không có được một đại hội cựu tù cải tạo Việt Nam toàn thế giới?”
Một cựu tù trong số người đến tham dự cho biết từng qua các trại tù Long Giao, Sơn La (trại 3), Tân Lập (các trại K1, K3 và K5), Yên Hạ (Vĩnh Phú), Thanh Lâm (Thanh Hóa) và sau cùng tại Z30A Xuân Lộc Ðồng Nai lên đề nghị từ đại hội này có thể tiến tới một đại hội duy nhất một lần cho toàn thể các cựu tù nhân cải tạo của Cộng Sản đang có mặt khắp các quốc gia tự do trê thế giới. Nếu như sau đại hội này, ban tổ chức nhận được những kết quả tốt đẹp thuận lợi thì sẽ là Ban Tổ Chức Lâm Thời kêu gọi các hội cựu tù nhân chính trị, các tổ chức cựu tù của từng trại tập trung cải tạo suốt từ Nam ra Bắc để vận động anh em về họp mặt. Hình thức họp mặt không là những tiệc tùng sang trọng tại các nhà hàng mà sẽ là những túp lều anh em dựng lên trong một công viên thuê mướn, nhắc nhớ những ngày đầu vào tù Cộng Sản được Cộng Sản bảo rằng các anh “sẽ tự dựng lên nơi ăn chốn ở cho mình học tập tốt, lao động tốt để mau chóng trở thành người công dân hữu ích cho nhà, cho nước!!!” Cuộc hội ngộ sẽ là những buổi sinh hoạt lao động với những bữa ăn bằng sắn. Sẽ có những chương trình hát tù ca (trại nào cũng có hàng trăm bài tù ca được anh em sáng tác), sẽ có những buổi nhắc lại những cuộc biểu tình tuyệt thực chống lại những chính sách hà khắc thâm độc của Cộng Sản. Cũng sẽ có những đêm lửa trại, anh em thi nhau “cải thiện” bằng những chiếc lon “gô”, mặc những bộ quần áo tù có đóng dấu cải tạo, làm những món ăn như “Sắn 7 món...”
Những hình thức sinh hoạt ấy không phải chỉ để nhắc lại quá khứ đơn thuần vui chơi, mà là để nói lên cái dã tâm của người Cộng Sản, nhắc cho con cháu tội ác diệt chủng của người Cộng Sản (muốn toàn dân miền Nam phải tách bỏ được hết quá khứ để trở thành những “con người mới Xã hội chủ Nghĩa” chỉ biết có đảng) và tố cáo bằng những nhân chứng sống với thế giới tự do, nhân bản. Dù chỉ làm sống lại được một phần trăm sự thật, nhưng buổi họp mặt duy nhất ấy cũng sẽ làm nguôi ngoai được phần nào ưu uất của những người tù cải tạo 8 năm, 10 năm, 13 năm, 15 năm...
Theo cựu tù này thì đó mới chỉ là nét khái quát cho buổi Ðại Hội Cựu Tù Toàn Thế Giới. Nếu hình thành được ban vận động được sự tham gia của nhiều tổ chức cựu tù khắp nơi thì một ban tổ chức sẽ được bầu ra để soạn thảo chương trình chi tiết cho đại diện từng trại cải tạo về tham dự.
Ðề nghị này đã được hầu hết anh em có mặt đồng thuận và sẵn sàng tham dự.
Cựu tù Nguyễn Thái ở phân trại K2 Tân Lập ròng rã 7 năm trời, một trong những người đứng tổ chức họp mặt cựu tù Tân Lập và Hàm Tân năm nay, trước đề nghị này cũng rất đồng ý là “anh em cựu tù cải tạo của Cộng Sản nay ở khắp nơi trên thế giới rất nên có cuộc họp mặt với nhau ít ra thì cũng một lần vì ai nấy đều khá trọng tuổi cả rồi. Nhưng ai, tổ chức nào sẽ đứng ra nhận lãnh công việc to tát này?”
Cựu tù Nguyễn Xuân Tùng, một người hoạt động tích cực trong những sinh hoạt đấu tranh của cộng đồng Nam Cali trước đây sốt sắng góp ý: “Tôi sẽ vận động với Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị nay do anh Nguyễn Văn Châu đang là chủ tịch. Chúng ta sẽ thành lập một ban vận động với sự có mặt thật nhiều đại diện các anh em trong các trại tù cải tạo của Cộng Sản từ Nam ra Bắc. Hy vọng là có thể làm được”.
Tù cải tạo mà nhiều người vẫn còn vô tình gọi là học tập đã là một thành phần lớn trong cộng đồng người Việt tị nạn Cộng Sản ở hải ngoại. Họ đã có mặt trong hầu hết những sinh hoạt của cộng đồng người Việt khắp nơi, từ những sinh hoạt tranh đấu Nhân Quyền, Tự Do Tôn Giáo cho Việt Nam cho đến những hoạt động hội đoàn, những sinh hoạt xã hội cứu trợ, những sinh hoạt giáo dục, văn hóa, truyền thông báo chí. Họ phần lớn cũng là những cựu quân nhân QLVNCH nên những tổ chức cựu quân nhân, cái nhân tranh đấu của cộng đồng người Việt hải ngoại, họ cũng có mặt. Nên khối những người cựu tù này dù muốn hay không cũng ảnh hưởng đến sinh hoạt của cộng đồng người Việt hải ngoại nay đã lớn mạnh.
Phân tích khối cựu tù này, người ta thấy họ chính là những “chất xám” của một thế hệ. Những sáng kiến của họ trong tù cải tạo nhằm cải thiện cuộc sống mà nhà cầm quyền Cộng Sản cố tình bắt họ phải chịu đựng đã làm ngạc nhiên không ít bọn coi tù và bọn này đã không giấu được sự thán phục đến độ có những cán bộ cao cấp khi phản tỉnh phải thốt ra rằng phải chi “chỉ tập trung cải tạo họ một thời gian ngắn rồi để cho họ (tù cải tạo) trở về xã hội thì đất nước đâu đến độ bị chậm tiến quá như thế này”. Khi được định cư tại hải ngoại, với hai bàn tay trắng và với kiến thức bị kéo trì lại hàng mấy chục năm và trong khi con cái còn nhỏ, thế mà họ cũng trụ vững được và vươn lên. Không thiếu những bác sĩ, luật sư, dược sĩ chuyên cần học lại và trở về được nghề cũ. Không thiếu những thương gia đã xây dựng lại được cơ nghiệp. Và hầu hết thì đều lo được cho con em tiếp tục con đường học vấn mà có nhiều người đã trở thành những nhân vật nổi danh, chính khách trong xã hội Hoa Kỳ.
Nên một đại hội toàn thế giới của những người cựu tù này sẽ là một tiếng nói của những nhân chứng tội ác Cộng Sản, một minh chứng cho tinh thần quật khởi của người Việt quốc gia và cũng sẽ là một lên án cụ thể trước dư luận Hoa Kỳ và thế giới về một âm mưu diệt chủng của CSVN nhưng đã không thành.
No comments:
Post a Comment